Ý nghĩa và biểu tượng hoa sen trong Phật Giáo
Trong Đời sống chỉ cần làm được hai việc: Tăng Yêu Thương & Giảm Hận Thù – thì đó chính là Chánh Kiến trong Đời sống và đã hiểu rõ nghĩa của Chuyển Hóa Tâm Thức. Cũng như ý nghĩa của Hoa Sen, sống trong bùn tanh, cấu uế nhân gian, nhưng vẫn chuyển hóa thành loài hoa tinh khiết. Tất cả từ Hoa, Hạt, Thân, Rễ, Lá đều là những vị thuốc giúp ích, chữa bệnh cho con người.
Chúng ta biết rằng Hoa Sen là hoa của mùa hạ. Và nó có biểu tượng cho sự thanh cao và thoát tục. Trên thế giới này có hai quốc gia đang lấy hoa sen làm quốc hoa. Đó là Ấn Độ là nước dùng hoa sen trắng làm quốc hoa, Việt Nam dùng hoa sen hồng làm biểu tưởng của đất nước. Hoa sen có những đặc điểm như sau: Gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn (Tiếng Hán: Liên Hoa bất trước Thủy) tức là Hoa Sen không dính nước, cõi thế gian này: Nóng bức như mùa hè, cho nên nó bị thiêu đốt nhiệt não bởi: Tham lam, Sân hận, Si mê. Cái sự ô trược của chúng sinh, giống như bùn lầy nước đọng. Nhưng ở đâu có bùn lầy nước đọng, mà ở đó trồng được sen vào. Thì ta sẽ thấy một điều kỳ lạ xảy ra, nước đục sẽ biến thành nước trong. Tanh hôi của mùi bùn sẽ biến thành hương thơm ngát. Cái nóng nực của mùa hè nghiệt ngã như vậy, nếu chúng ta ngồi trước đầm sen, thì bao nhiêu cái nóng bức nhiệt não đều tiêu tan hết. Cũng giống như vậy – Phật ra đời giữa thế gian này – nơi Ngũ Trược Ác Thế – là 5 cái sự ô trước, ác thế giống như là sự nhiệt não. Và Phật pháp có khả năng chuyển hóa cái bất tịnh thành cái thanh tịnh. Biến cái nhiệt não thành cái giải thoát, thanh lương. Nhưng ở trong đời lại không nhiễm cài mùi của đời, không nhiễm tục, giống như hoa sen, sống trong bùn lại không nhiễm mùi bùn. Cái sự thanh cao của Đức Phật cũng giống như vậy.
Hoa sen có hình thể tròn, bên trong có hương, nụ và hạt. Cái sự tròn chịa của hoa sen, nó biểu thị cho sự viên vãn và đức hạnh. Trong có hạt, có nhân – Biểu thị cho sự Nhân Quả đồng thời – Trong Nhân có Quả – trong Quả có Nhân. Và đây cũng biểu thị cho toàn thể giáo lý của Đức Phật. Phật pháp không ngoài hai chữ Nhân Quả. Nhân nào Quả đó. Một điều nữa của hoa sen là từ: Củ, Rễ, Cành, Lá, Hoa, Nhị, Hương đều có thể dùng làm thuốc để chữa bệnh. Phật pháp là liều thuốc pháp dược chữa lành tất cả căn bệnh trần não, phiền não, sinh tử của chúng sinh. Cho nên hoa sen có tác dụng làm thuốc.
Hoa sen là loài hoa có Sắc có Hương, chúng ta thấy có có nhiều loài hoa có sắc nhưng không có hương. Có loài có hương lại không có sắc, và các loài có hương và sắc thì nó lại chiêu dụ các loài Ong, Bướm, Ruồi, Muỗi tới gần. Nhưng hoa sen, tuy có sắc và hương, nhưng ong bướm không gần. Chính vì thế, Hoa sen là biểu tượng của Đức Phật, giáo pháp của Đức Phật và biểu tượng cho sự chuyển hóa màu nhiệm. Cho nên, khi Đức Phật sinh ra là bước chân lên hoa sen, thành đạo trên tòa sen, thuyết pháp cũng thuyết Kinh diệu pháp liên hoa – Tức là hoa sen mầu nhiệm. Mầu nhiệm của hoa sen là sự chuyển hóa khổ đau thành giải thoát, giác ngộ. Chuyển hóa cái sự bất tịnh thành cái sự thanh tịnh.
Cho nên Hoa sen là biểu tượng, vì thế mỗi bước chân của Ngài đi đều có hoa sen nở: Điều đó nói lên ý nghĩa gì: Nói lên cái ý nghĩa, Phật pháp đi đến đâu thì cuộc đời nở hoa đến đó. Phật giáo được truyền bá đến đâu, thì đất bằng sỏi đá cũng biến thành hoa sen. Tâm đau khổ của chúng sinh cũng biến thành hương thơm tỏa ngát. Ở đâu có Phật Pháp ở đó có chúng sinh an lạc. Ở đâu có Phật pháp thì ở đó có hạnh phúc. Phật pháp được chuyển hóa đến đâu, thì hoa sen nở đến đó, hạnh phúc được đến đó.
Cho nên mỗi bước chân của Phật, là đều có hoa sen nở. Tại sao đi 7 bước, mà không phải là đi 8 bước, không phải là 10 bước. Mà lại tại sao lại hướng về Phương Đông. Chúng ta biết rằng, phương Đông là phương của ánh sáng, phương của mặt trời mọc, thuộc Mộc sinh hỏa, phát cho ánh sáng. Ánh sáng biểu tượng cho trí tuệ. Bây giờ chúng ta hiểu phương Đông là phương của tri thức nhân loại. Đức Phật hướng về chân lý – hướng về ánh sáng của nhân loại, cho nên Ngài mới về phương Đông để bước tới. Phật pháp là bước tới sự quang minh, bước tới cái tri thức, bước tới cái Vô thượng trí. Mà để bước tới cái vô thượng trí đó, vô thượng chính đẳng chính giác đó thì phải trải qua 7 cái bước tu tập, 7 cái bước chuyển hóa, 7 cái bước thành tựu.
Con số 7 là con số mầu nhiệm trong Phật Pháp, là con số kỳ diệu. Số 7 kết hợp giữa hai tổ hợp số: Số 4: Là biểu thị tứ phương – là không gian 4 chiều. Con số 3 là thời gian 3 chiều. Không gian với thời gian hợp lại thành vũ trụ. Và còn số 7 là con số của Vũ trụ. Thời gian thì có Quá Khứ, Hiện Tại, Vị Lai cho nên là nó có 3 đời. Không gian thì có 4 chiều: Đông, Tây, Nam, Bắc và nó biến ra thành Thập phương. Hợp giữa thập phương Tam thế thành con số 7. Số 7 là vũ trụ. Và 7 bước đi ấy là 7 bước đi để chuyển hóa cả vũ trụ, 7 bước đi đó là để làm thầy cả vũ trụ.
Cái người mà nắm giữ được, cái quy luật của vụ trụ, thì người ấy làm Thiên Nhân Sư. Làm thầy cho cả trời người. Cho nên 7 bước đi của Đức Phật là 7 bước đi gọi là Đại Hùng Ngự Vũ, tức là bậc đại hùng ngự trị cả vũ trụ.
Nguồn: sưu tầm
_____________________________
❤️ An Phúc Viên – Không chỉ là nơi an nghỉ, mà còn là nơi gửi trọn niềm thương nhớ.
👉 Địa chỉ văn phòng: 6 Trần Quang Diệu, Vĩnh Hòa, Nha Trang.
👉 Hotline tư vấn: 0905 396 807.
🌍 Website: https://anphucvientt.com/